Vũ Linh: Thưa Chuyện Cùng Một Cụ Giao Chỉ

Ghi chú: Đây là bài nhận định của DĐTC về một bài của một ‘nhân vật cộng đồng’ viết, phổ biến rất rộng rãi trong cộng đồng tỵ nạn tuần qua.

https://www.pivotnetwork.org/tieng-viet/khon-kho-mot-mau-da

Kẻ viết này phải thưa ngay cho rõ thêm một lần nữa là tuyệt đối không bao giờ có ý muốn tranh cãi chuyện chính trị với bất cứ ai hết. Chính trị có một đặc điểm là khi một người nào đó đã đứng về một phiá nào đó rồi thì trời có xập cũng không thay đổi lập trường. Một phần vì quan điểm chính trị của người đó thường phát sinh ra từ cá tính bẩm sinh, vì nhân sinh quan tổng quát, vì quyền lợi cá nhân, vì tự ái không bao giờ có thể chấp nhận mình đã sai, nhất định phải cãi chầy cãi cối lấy được, và nhất là vì cái bệnh chủ quan, thích nói thánh nói tướng dạy bảo người khác.
Nhất là các cụ, càng ‘cao niên’, được vài người ‘kính trọng’ thì đầu óc càng có sạn lớn, hay càng như… bình vôi, càng tự cao, tự kiêu, tự thần thánh hóa mình. Do đó, mọi tranh luận chính trị đều hoàn toàn vô ích vì không bao giờ có chuyện người này thuyết phục được người kia.
Chủ trương của DĐTC chỉ là đưa ra một cái nhìn ‘khác’, rồi để độc giả tùy tiện suy luận, muốn tin ai thì tin, đó là quyền căn bản của độc giả.
Trong tuần qua, cả nước sôi động về chuyện dân Mỹ ào ạt xuống đường biểu tình, trước là đập phá, đốt nhà, hôi của, sau là tự giác hơn, biểu tình tuần hành bất đạo động.
Nhân chuyện đó, một cụ tỵ nạn đã viết một bài bình luận về những chuyện biểu tình lộn xộn đó. Đây là một bài đã gây sốc lớn trong cộng đồng khiến nhiều người lên tiếng. Trong chính trị Mỹ, cụ tác giả đứng ở đâu đã được cụ xác nhận rất rõ khi cụ đã từng viết bài gọi TT Obama là “Ông Thần Thiện” và TT Trump là “Ông Thần Ác”. Miễn bàn thêm.
Kẻ này đã phân vân khá lâu, không biết có nên lên tiếng hay không vì trên căn bản, kẻ này không chủ trương phản bác lung tung vì vô ích như đã trình bày ở trên, nhưng cuối cùng đã nghĩ cần phải đưa ra một cách nhìn khác để cộng đồng thấy được hai mặt của đồng tiền trong một vấn đề cực kỳ quan trọng của nước Mỹ hiện nay.
Vì bài của cụ được phổ biến rất rộng rãi, nên không còn nhu cầu giấu tên tác giả nữa. Đó là cụ Giao Chỉ Vũ Văn Lộc, mà tôi xin xác nhận một lần nữa là tôi tuyệt đối không có ý xúc phạm cá nhân gì hết, và tôi chưa hề được hân hạnh quen biết hay gặp mặt một lần nào, không có tư thù tư oán gì hết

———————

Xin thành thật tạ lỗi cùng quý độc giả, chứ kẻ này tuy thuộc loại mọt sách, đọc rất nhiều, nhưng ít khi đọc được một bài viết lạ lùng như bài của cụ Giao Chỉ này. Hiển nhiên, rõ hơn ban ngày, cụ đã cố gắng công khai bào chữa cho đám côn đồ đốt phá và cướp của người dân lương thiện. Chẳng những viết bài bằng tiếng Việt, mà còn ‘chuyển ngữ’ sang tiếng Anh luôn để chứng minh cho dân Mỹ biết rõ cụ rất là ‘phải đạo chính trị cấp tiến’.
Cụ viết rất ‘hoành tráng’ “Đau thương thay! Những thanh thiếu niên Hoa Kỳ đủ các sắc tộc biểu tình quanh Bạch Cung đã làm gì nên tội mà vị tổng thống thân yêu của nước Mỹ phải hăm dọa sẽ thả chó rất hung dữ ra giải quyết? Ông còn chê bai các thống đốc yếu đuối và cho chỉ thị nếu có cướp bóc là phải dùng súng đạn. Những chiến binh anh hùng của nước Mỹ nỡ lòng nào mà nổ súng bắn dân vào các tiệm tạp hóa ôm ra những mở hàng thực sự chỉ đáng bỏ đi?”

Chỉ một đoạn ngắn gọn như vậy mà đã mang nhiều ý nghĩa hơn cả bộ tự điển bách khoa.
“Thanh thiếu niên đủ sắc tộc”? Thế nào là đủ sắc tộc? Có dân Khờ-me, dân Iraq, dân Eskimos không? Cụ có dữ kiện nào? Hay chỉ là một cách viết phóng đại cho ‘hoành tráng’? Nếu như tôi viết “chỉ là một nhúm thanh thiếu niên Mỹ con cấp tiến cực đoan nhất biểu tình quanh Bạch Cung để chống một tổng thống đã được hơn 60 triệu dân đủ sắc tộc của Liên Bang Hoa Kỳ bầu làm quốc trưởng” thì cụ nghĩ sao? Có chính xác hơn không?
Chuyện TT Trump “hăm dọa sẽ thả chó dữ ra” chỉ là việc ông cảnh giác đám dân bạo động đừng nên làm chuyện ngu xuẩn là tấn công vào Tòa Bạch Ốc, vì ở đây đã có luật từ không biết mấy chục đời tổng thống là nhân viên bảo vệ sẽ có toàn quyền dùng đủ mọi phương tiện như thả chó ra, thậm chí bắn tử thương luôn bất cứ ai tấn công, xâm phạm vào Tòa Bạch Ốc. Trong quá khứ, kể cả dưới thời TT Obama, thỉnh thoảng cũng đã có vài anh khùng leo qua rào Tòa Bạch Ốc, bị nhân viên Secret Service Tòa Bạch Ốc dắt chó đi lùng bắt. Khi đó, ai ra lệnh thả chó dữ ra? Có phải TT Obama không?
Đó là luật, không phải là Trump hăm dọa hay Obama ra lệnh. Việc có thả chó ra hay không, không phải là quyết định của tổng thống mà là quyết định của các nhân viên an ninh có trách nhiệm bảo vệ Tòa Bạch Ốc và bảo vệ quốc trưởng Mỹ, dựa trên thủ tục an ninh đã có sẵn từ không biết bao nhiêu đời tổng thống rồi, không phải là quyết định độc của “ông Thần Ác”.
Nếu dân biểu tình không tấn công thẳng vào Tòa Bạch Ốc, “không làm gì nên tội” thì không ai có lý do gì thả chó dữ ra làm gì, cụ không cần phải lo cho họ. Bằng chứng là chuyện tấn công thẳng vào Tòa Bạch Ốc đã không xẩy ra và đã không có một con chó hung dữ nào được thả ra.
Cụ viết TT Trump còn “cho chỉ thị nếu có cướp bóc là phải dùng súng đạn”. Sự thật là đã chẳng có cái chỉ thị đó bao giờ hết. Cụ phịa. Đây là cách bóp méo câu tuyên bố của TT Trump “nếu có cướp bóc thì sẽ bị bắn”. Tổng thống Mỹ, không có ông nào có quyền ra chỉ thị cho bất cứ một người nào phải bắn ai hay không bắn ai. Chuyện đi ăn cướp có bị cảnh sát bắn hay không, trong trường hợp nào, là chuyện có ghi trong luật với đầy đủ thủ tục, chứ không phải do “chỉ thị” của Trump.
Về chuyện “Những chiến binh anh hùng của nước Mỹ nỡ lòng nào mà nổ súng bắn dân …”, đây dường như là tột đỉnh của nghệ thuật ‘văn phong nổ’ mà Mỹ gọi là ‘grand-standing rhetoric’ để bi thảm hoá câu văn. Thưa cụ, không có chuyện “chiến binh anh hùng được điều động đi bắn dân”, mà chỉ có việc huy động các phương tiện cảnh sát và Vệ Binh Quốc Gia để chặn cướp bóc, đốt phá. Chuyện tổng thống ra lệnh cho Vệ Binh Quốc Gia dẹp phản loạn, cướp phá là luật và đã được áp dụng bởi tất cả các tổng thống trong lịch sử cận đại Mỹ từ TT Eisenhower cho tới TT Obama. Cụ không tin, xin mời cụ xem hình ảnh ‘những chiến binh anh hùng của nước Mỹ” đang chuẩn bị “đi bắn dân” dưới thời ‘Ông Thần Thiện’ Obama tại Ferguson, Missouri trên đây.

Việc TT Trump sẵn sàng ra lệnh cho “military” -trong đó có VBQG- can thiệp có chính đáng hay không thì xin kính mời cụ nhìn vào những hình ảnh dưới đây và cho ý kiến xem những hành động này có cần phải chặn đứng không? Hay là ta “không nên nỡ lòng nào” cản họ?

Câu viết “… nỡ lòng nào mà nổ súng bắn dân vào các tiệm tạp hóa ôm ra những mở hàng thực sự chỉ đáng bỏ đi” là câu bào chữa nghe khó hiểu nhất. Cụ mà làm luật sư thì tất cả các can phạm được cụ bào chữa sẽ đi bóc lịch mãn đời hết.
Thưa cụ, công khai ôm hàng của tiệm chạy ra mà không trả tiền là định nghĩa của ăn cướp, là cái tội mà luật lệ của nhân loại từ ngày còn ở trong hang động đã đặt ra, vì không thể chấp nhận tài sản do công khó của một người tạo ra có thể bị một người khác dùng bạo lực ngang nhiên chiếm đoạt mà không bị trừng phạt.

“Hàng đáng bỏ đi”?

Về chuyện giá trị của những món hàng đó có “đáng bỏ đi” hay không thì xin lỗi cụ, nhìn hình dân nổi loạn vào Target khiêng ra cả chục máy TV khung hình lớn, và cả trăm, cả ngàn món hàng khác, tất cả đều có giá tiền, hay đập phá các tiệm cực sang ở Beverly Hill -mà không có cụ tỵ nạn nào dám bước chân vào- sao có thể nói chỉ là những món “hàng đáng bỏ đi?” Cụ dựa vào đâu mà nói đó là “hàng đáng bỏ đi”? Món hàng bao nhiêu tiền thì “đáng bỏ đi” có quyền cướp, bao nhiêu tiền thì không được đụng tới?
Thật ra, một cái tăm của tôi vẫn là cái tăm của tôi, không ai có quyền cưỡng chiếm rồi nói ‘chuyện nhỏ’, cái tăm là đồ bỏ.

“Hàng đáng bỏ đi”?

Cụ viết rất mạnh “Nhưng ngay cả đám phá hoại đốt nhà, đập xe và hôi của thực sự cũng là những tiếng nói công phẫn của dân chúng”. Tôi đọc mà tưởng đang đọc truyền đơn của bác Mao đang phát ra tại Diên An để hô hào bần cố nông chống địa chủ. Theo sự hiểu biết của tôi, giải thích những vụ đốt nhà, phá của, ăn cướp, giết dân vô tội là nói lên “tiếng nói công phẫn của dân” luôn luôn là luận điệu những tổ chức khủng bố, từ CS cho đến ISIS, dùng để biện minh cho các hành động tàn ác nhất của họ.
Thưa cụ, nước Mỹ là nước pháp trị, có cả ngàn bộ luật. Trên thế giới này, không có dân xứ nào được hưởng nhiều tự do hơn dân Mỹ, nhưng họ được vậy vì dân Mỹ sống chung nhau trong một xã hội có trật tự, luật lệ đầy đủ. Những người dân bất cứ thấp cổ bé họng đến đâu, nếu có vấn đề gì đã có cả vạn luật sư, nhà báo, nhà hoạt động, dân biểu, nghị sĩ, sẵn sàng giúp, mang cả vạn luật ra để bảo vệ họ. Họ có quyền kiện cả tổng thống luôn.
Nhưng cũng trong cái xứ Mỹ này, không có một điều luật nào nhìn nhận đốt nhà, cướp của, giết người là “tiếng nói công phẫn của dân chúng” hết. Ở Mỹ, dù dân chúng có là bần cố nông cũng không được phép cướp một xu của trí phú, địa hào nào. Xứ Mỹ là xứ có cả rừng luật, nhưng không chấp nhận bất cứ luật rừng nào hết. Cụ bào chữa cho dân đi đốt nhà cướp của là khuyến khích họ, hại họ, đẩy họ vào vòng phạm pháp, tù tội.
Luật pháp rõ ràng chính là cái gì phân biệt xã hội loài người với xã hội loài thú và xã hội cộng sản.
Thật ra, tôi rất lấy làm ngạc nhiên khi thấy cụ cố gắng bào chữa cho các cuộc nổi loạn bạo động mà không nhìn ra việc đốt phá, hôi của chắc chắn sẽ tạo phản ứng ngược, gây hại cho mục tiêu tranh đấu chống cảnh sát bạo hành và chống kỳ thị da đen vì những hành động bạo loạn đã củng cố hình ảnh thảo khấu của một số dân da đen dù rất ít, từ đó cũng xác nhận nhu cầu phải có lực lượng an ninh trật tự mạnh để bảo vệ những người dân lương thiện.
Trong lịch sử nhân loại, các cuộc nổi loạn trên thế giới vì “lòng căm phẫn của dân” nhiều vô số kể. Như cuộc nổi loạn của dân Mỹ chống đế quốc Anh, cuộc nổi loạn đốt nhà tù Bastille của Pháp, cuộc nổi loạn Bôn-Sê-Vích của Nga, cuộc Cách Mạng Tân Hợi của Tầu,… Vâng, tất cả đều là những cuộc nổi loạn “nói lên tiếng nói của người dân căm phẫn”, tuyệt đối chính danh cho dù có người đồng ý, có người không.
Tuy nhiên, thưa cụ, trong tất cả những cuộc nổi loại đó, người dân nổi lên chống nhà cầm quyền đương thời, đánh nhau sống chết với cảnh sát, quân đội, với quan chức. Nhưng trong tất cả những vụ nổi loạn đó, không hề có chuyện người dân nổi loạn đi đốt nhà, cướp của ông hàng xóm cùng khu phố hết, đúng không thưa cụ? Chạy ra đập kính, ăn cướp một tiệm tạp hóa đầu phố cũng của một ông đồng chủng da đen, cũng là nạn nhân chịu thiệt thòi vì kỳ thị, có thể biện minh là “tôi làm vậy vì muốn nói lên sự căm phẫn chống kỳ thị của dân da trắng” được sao?
Một câu hỏi thô thiển tôi xin phép được đặt ra cho cụ, xin cụ trả lời cho rõ nhé: Trong cuộc nổi loạn hôi của, đã có không ít cửa tiệm của dân Việt tỵ nạn bị cướp phá. Cụ sẽ nói gì với các chủ tiệm khốn khổ mà công trình cầy cuốc mấy chục năm tiêu tan thành mây khói? Ai sẽ bồi thường thiệt hại cho họ? Hay họ … xui xẻo bị cướp mất vài “món hàng đáng bỏ đi” thì ráng chịu? Cụ rất hăng say bào chữa cho các tên côn đồ cướp của đốt nhà, mà tôi thật ngạc nhiên khi đã không thấy một chữ nào trong bài viết của cụ chia sẻ nỗi đau của người đồng hương bị đốt phá và cướp hàng. Tôi tưởng bấy lâu nay cụ làm nghề giúp dân tỵ nạn chứ?

Ngay sau khi bài viết của cụ được phổ biến, trong cộng đồng đã có nhiều tiếng nói phản đối mạnh, khiến cụ vài ngày sau đã viết bổ túc thêm một bài nữa. Lần này, chuyện bào chữa cho các tên côn đồ cướp của đã không còn nữa, trong khi bài viết có vẻ ca tụng cảnh sát cũng như ca tụng những người da đen thân thiện hiếu hòa.
Bài sau tương đối nghiêm chỉnh và công bằng hơn, nhưng có lẽ viết hơi gấp nên vẫn còn sơ sót không biết vô tình hay cố ý.
Chẳng hạn cụ giảm thiểu tầm mức các cuộc cướp phá “Thoạt đầu có bọn gian lợi dụng cơ hội cướp cửa và phá phách”. Thật ra không phải “thoạt đầu” mà cũng không phải “bọn gian”. Các cuộc nổi loạn cướp bóc của cả ngàn người kéo dài hai đêm, xẩy ra tại cả chục thành phố lớn như Minneapolis, New York, Atlanta, Los Angeles,… với cả ngàn cơ sở kinh doanh bị đốt hay đập phá.
Cụ viết cách đây hơn 300 năm, hai đảng DC và CH đã đánh nhau vì vấn đề da đen. Thật ra, cuộc nội chiến Mỹ bắt đầu cách đây 160 năm chứ không phải 300 năm, mà cũng không phải là cuộc chiến giữa hai đảng DC và CH, mà là cuộc chiến giữa những tiểu bang miền Bắc chủ trương hủy bỏ chế độ nô lệ da đen và những tiểu bang miền Nam chống lại. Cả hai bên đều có người của cả hai đảng, tuy phe nổi loạn miền nam đòi duy trì nô lệ có đảng viên DC nhiều hơn. Thống đốc Dân Chủ của Tennessee là ông Andrew Johnson chống nô lệ và chống lại việc tách rời khỏi liên bang, sau đó làm phó tổng thống cho TT CH Lincoln, rồi thay thế TT Lincoln khi ông này bị ám sát chết.
Một sai lầm (cố ý?) khác là câu viết “Tổng thống ra lệnh cho bộ trưởng quốc phòng đem lính dẹp loạn. Ông bộ trưởng công khai từ chối”. Thưa cụ, đây là fake news 100%.
TT Trump tuyên bố nếu các tiểu bang không chặn được bạo động cướp phá thì ông sẽ gửi quân đội đến trị. Vâng, tổng thống liên bang không có tới một cảnh sát viên nào để điều động nên nếu muốn can thiệp chỉ có thể dùng quân đội, mà Vệ Binh Quốc Gia của liên bang, là một binh chủng của quân lực Mỹ mà tổng thống là tổng tư lệnh, không có gì sai trái hết. Trong khi đó, đã có bài viết của thượng nghị sĩ Tom Cotton, góp ý là sư đoàn dù 101 có thể là biện pháp dự phòng nếu VBQG thất bại. Thế là TTDC ào ào xuyên tạc, hù dọa TT Trump muốn mang lính dù đến đàn áp dân biểu tình. Bộ trưởng Quốc Phòng Esper bị TTDC chất vấn, đã trả lời ông nghĩ là lính dù chưa cần thiết mà VBQG dư sức dẹp loạn rồi. TTDC mau mắn xuyên tạc ngay thành chuyện ông Esper công khai cãi lệnh TT Trump. Và cụ chăm chỉ dịch lại.

Tóm lại, thưa cụ, tôi chỉ muốn nói lên cái nhìn và quan điểm khác biệt, không có ý định tranh luận hay tranh cãi gì hết.

Vũ Linh
Diễn Đàn Trái Chiều ngày 13/6/2020

2 Comments

  1. Ông Giao-Chỉ cũng như Truyền thyông thiên tả Mỹ/Việt đã quên đi lịch sử là chính các lái buôn hay “bên thắng cuộc ” của các chiến tranh tại Phi Châu từ 400-500 bắt nam, nữ da den bán tại các chợ nô lệ hay hải cảng nô lệ cho dân Tây phương mua về Âu-Châu, Mỹ -Châu làm việc nô lệ trong các nông trường! Vậy thì lổi chung của kẻ mua người bán nô lệ theo cung cầu kinh tế chứ chẳng chỉ vì lổi của Mỹ quốc nầy! Thế nên nếu có bồi thường cho nô lệ, cả 2 bên phải chia sẽ đồng đều! Những tay lái buôn còn giòng họ đang trị trogn hiện tại và thụ hưởng quyền lợi tù bán nô lệ từ thời đó!!

  2. Ong Vu Van Loc la mot cuu Dai Ta QLVNCH. ma co nhung nhan xet that “lu lan” sai qua sai. Cung giong nhu so sanh Ho Chi Minh la “Than hien” con TT. Ngo Dinh Diem la “Than ac”.

Leave a Reply to Binh Nguyen Cancel reply

Your email address will not be published.


*