Trịnh Cung: Tưởng Nhớ Nhà Thơ Chân Phương

Nhà thơ Chân Phương. (Hình: Trần Trung Đạo)

Chân Phương là bút danh của Phương Kiến Khánh.
Sinh năm 1951 tại Nam Vang, Cambốt. Hồi hương về Việt Nam Tháng Bảy, 1970. Ông học Đại học Văn khoa Sài gòn (Licencié-ès-Lettres 1973) & Lesley University, Cambridge – USA (Master of Education 1992).
Ông sống và dạy học ở Boston, tiểu bang Massachusetts, U.S.A.
Ngoài thơ, còn viết truyện ngắn, biên khảo văn học và dịch thuật – đặc biệt thi ca hiện đại Âu-Mỹ.
– Có thơ đăng trên các tạp chí nước ngoài: Văn Học, Hợp Lưu, Thế Kỷ 21, Việt, Diễn Đàn (Paris), VietNam Forum (Đại học Yale), Illuminations (Đại học Charleston), Tribuna (Rumania…)
– Các thi phẩm đã xuất bản: Chú Thích Cho Những Ngày Câm Nín (1989, tái bản 2010), Bản Án Cho Các Vĩ Cầm (1992), Nghĩa Đen (1993), Bổ Túc Lý Lịch Cho Loài Di Dân (1994), Biển là Một Tờ Kinh (1999), trong tủ sách thơ Trình Bầy do cố thi sĩ Diễm Châu chủ biên ở Strasbourg, Pháp.
– Hợp tác với các trang mạng Ăn Mày Văn Chương (Pháp), Da Màu (California), Tiền Vệ (Úc), Blog Lá Xanh (Việt Nam)… (Nguồn: Văn Việt)
Ông qua đời ngày 6 Tháng Năm, 2020 tại Massachusetts.
__________

* Mới nhận tin từ Nguyễn Hoàng Nam lúc 10 AM Cali. và từ Ngu Yên ở Houston – Texas sau đó vài phút, cho hay nhà thơ, dịch giả, một người bạn thân lâu năm, anh Chân Phương, còn một bút danh khác là Khánh Phương, vừa qua đời tại thành phố Boston bang Massachusetts vào ngày 6 Tháng Năm, 2020 do bệnh ung thư.
Chân Phương vốn là nhà thơ tài hoa từ khi anh còn ở Sài Gòn trước 1975.
Chân Phương sinh năm 1951 tại Nam Vang, xuất thân từ chương trình giáo dục Pháp ngữ. Lúc thiếu thời anh ở Nam Vang, sau này anh học đại học văn khoa ở Sài Gòn, tốt nghiệp Master of Education tại đại học Cambridge Hoa Kỳ, năm 1992. Anh có một sở học rộng và sâu về văn hóa Pháp.
Những ngày sau 75, tôi thường gặp anh ở quán cà phê của nhà thơ Huy Tưởng trên đường Bà Lê Chân, bên hông chợ Tân Định. Trước khi đi định cư, Chân Phương ghé lại nhà tôi mua một bức tranh tôi vẽ bằng chất liệu sơn mài để làm kỷ niệm.
Khi tôi có dịp đến Boston vào năm 2007 nói về Mỹ thuật VN cho tổ chức WJC, đã gặp lại Chân Phương và Nguyễn Trọng Khôi, anh rủ về nhà chơi và chỉ tôi thấy bức tranh Thiền và Sen được treo trân trọng trong thư phòng đầy sách của anh. Chân Phương và Khôi đưa tôi đi dạo quanh Harvard Square vào một buổi chiều mùa Xuân.

Tranh “Thiền Và Sen” của Trịnh Cung, được treo trân trọng trong thư phòng đầy sách của anh. (Tranh Trịnh Cung)

Một kỷ niệm khác rất đáng nhớ về anh, Chân Phương đã chuyển ngữ bài thơ xuôi “Từ Những Cây Sồi” của tôi đã đăng trên tienve.org mà không do tôi yêu cầu. Bản dịch này cũng đã đi trên tienve.org.
Những năm gần đây, được biết anh mang bệnh ung thư nên không đi lại nhiều, chúng tôi liên lạc qua fb và nói chuyện qua messenger, vẫn linh hoạt và thông thái như không có vấn đề gì nghiêm trọng, Chân Phương luôn dành cho tôi những cảm nghĩ tốt đẹp nhất.
Thật cám ơn bạn hiền và cầu chúc bạn an lạc nơi yên nghỉ cuối cùng.
Adieu Chân Phương, Je t’aime!

Bolsa, May 7-2020
Trịnh Cung

Theo Người Việt Online ngày 12/5/2020
Nguồn: https://www.nguoi-viet.com/tuong-nho/tuong-nho-nha-tho-chan-phuong/

Be the first to comment

Leave a Reply

Your email address will not be published.


*