Nếu Trump Thắng Cử

(Ảnh của Ashley Gilbertson / VII / Redux)

Trong một xứ dân chủ, câu hỏi đầu tiên là: cử tri muốn nói gì?

Donald Trump thích chuyện ‘ăn to nói lớn’. Nhưng nếu ông thắng Thứ Ba này, thì ông đã thực hiện được cuộc ‘trở lại’ lớn nhất lịch sử chính trị Mỹ. Ai là người có thể sống sót hai cuộc đàn hặc, một điều tra của một tiểu ban quốc hội chống ông từ đầu, hai công tố viên, hàng tá truy tố tội cấp tiểu bang và liên bang, và sự chống đối của một phần không nhỏ của chính đảng của ông, kể cả chống đối của ông phó TT và chánh văn phòng?

Nhưng trong một xứ dân chủ, câu hỏi đầu tiên về bầu cử là: dân Mỹ muốn nói gì với chúng ta?

Trong hệ thống chính trị của chúng ta, nguyên tắc ‘chúng ta, người dân’ là trọng tài tối hậu quyết định về việc ứng cử viên có thích hợp với trách nhiệm hay không. Trong khi xã hội lịch lãm coi ông Trump như thành phần bất hảo, thì ông ta vẫn giữ được cảm tình thật khó chịu của một vài thiểu số -nghĩa là dân da đen và La-Tinh – mà đảng DC coi như thuộc về họ một cách chính danh trong khi đảng CH không thu hút được họ. Khi đảng DC phải mang Obama ra để giảng dạy dân Mỹ gốc Phi Châu về việc họ thiếu hậu thuẫn Kamala, thì có nghĩa là ông Trump đã gây xáo trộn trong thế đứng chính trị cổ điển.

Ít nhất trong hàng ngũ đám Cộng Hòa Chống Trump, người ta có thể bị cám dỗ bởi cách giải thích chiến thắng của Trump như hậu quả của việc cử tri của ông ta có chỉ số thông minh thấp, đã bị hậu thuẫn của Trump trấn át. Dĩ nhiên, nếu ông Trump thua thì họ đã cho đó là triệu chứng họ đã có lý ngay từ đầu và cuối cùng thì dân Mỹ đã tỉnh táo lại.

Dù sao thì đó là nhận định nhân hậu hơn cái nhìn của đảng DC: chẳng những họ ngu xuẩn mà lại còn là một đám phát-xít.

Như nhiều người đã ghi nhận, cách công kích này bắt đầu với Hillary Clinton, mà trong một cuộc vận động gây quỹ với sự có mặt của nữ danh ca Barbra Streisand, đã ‘hoành tráng’  tố cáo một nửa cử tri của Trump như một “rổ những người đáng khinh thường… kỳ thị chủng tộc, kỳ thị giới tính, kỳ thị đồng tính, kỳ thị ngoại bang, kỳ thị Hồi giáo,…”

Ban đầu, Joe Biden có vẻ như bác bỏ những công kích chống cử tri của Trump, ông hứa hẹn tạo đoàn kết quốc gia. Nhưng năm 2022, ông ta dùng một diễn văn đọc trong giờ cao điểm trước Đại Sảnh Độc Lập của Philadelphia tố cáo những người CH MAGA là một đe dọa quốc gia, lo thổi ngọn lửa bạo động chính trị. Giờ này đây, cụ ta và bà Harris đều tố Trump là phát-xít.

Thành tích bết bát của chính quyền Biden/Harris chắc chắn đã khiến việc tranh cử của Trump dễ được chấp nhận hơn. Nhưng cuộc vận động của ông ta cũng đã được hưởng lợi từ các miệt thị bôi bác chống Trump từ các bài báo, thảo luận trên tivi, và các phán đoán của những người gọi là chuyên gia. Thông điệp cho đám này của đám cử tri đội mũ MAGA là: tính phách lối của quý vị, chúng tôi thấy rõ.

Những người ủng hộ Trump phần lớn đã phản ứng với tính hài hước, vì họ không tự quan trọng hóa mình như đám người tự phong là tài giỏi hơn. Cũng vậy, việc này bắt đầu từ bà Clinton. Đám rổ khinh thường ôm lấy nhãn hiệu này một cách vui vẻ. Ta đã thấy lại cảnh này tuần rồi sau khi truyền thông thổi phồng một chuyện diễu ngu xuẩn của một danh hài về đảo Puerto Rico là một đảo rác nổi, rồi sau đó lại cố bao che cho Biden khi ông này lập lại cái sỉ nhục đó bằng cách tố cử tri của Trump là rác rưởi duy nhất ông nhìn thấy. Câu nói hớ đã đưa đến cả ngàn chế diễu, khi cử tri CH bắt đầu khoác bao rác làm áo, và khi Trump nói chuyện trong một mít-tinh mặc áo có phản chiếu của phu đổ rác.

Có thể những người Mỹ bầu cho Trump đã muốn nói họ không tin những gì họ thấy: truyền thông đã tạo những câu chuyện về một thông đồng không có thật với Nga, các chuyên gia y tế đã lừa gạt chúng ta về dịch COVID, ba tuần trước bầu cử 2020, 51 cựu quan chức Tình Báo đã công bố một tuyên cáo cho rằng những tin trong laptop của Hunter Biden mang những dấu hiệu tiêu biểu cho một chiến dịch thông tin cuội của Nga, các công tố liên bang và tiểu bang đã cố diệt cuộc vận động tranh cử của cựu TT bằng các truy tố hình sự liên tục, FBI đã nói láo Tòa Kiểm Soát Tình Báo trong một đơn xin theo dõi cố vấn ban vận động của Trump, ông Carter Page,…

Bất kể tội gì của Trump, những cử tri của ông đã kết luận ông Biden và bà Harris còn tệ hơn, chỉ vì họ tin tưởng truyền thông và những định chế quan trọng nhất của xứ này sẽ hậu thuẫn họ.

Những cử tri của Trump cũng không thích bị gọi là kỳ thị giới tính khi họ chống con trai tranh tài thể thao với con gái. Họ không thích Mark Cuban tố cáo những phụ nữ ủng hộ Trump đều yếu đuối và ngu đần. Hay khi Biden khẳng định Bidenomics là một thành quả lớn mà họ đã phải biết nếu họ đủ khôn để hiểu họ đã được hưởng những gì.

Ông Trump không coi thường những người Mỹ đó, đó là lý do tại sao ông ta có thể làm việc tại McDonald hay ngồi trong xe đổ rác, cho dù ông chưa khi nào phải làm những nghề này. Một hình ảnh nổi bật cho thấy một ông Trump nghiêm chỉnh nói: “Họ không phải đánh tôi đâu, mà họ đánh quý vị đó. Tôi chỉ là một chướng ngại vật cản họ thôi”.

Những người chống Trump coi thường chuyện này. Nhưng nếu ông ta thắng, thông điệp của cả triệu cử tri của Trump là: “Tôi đồng ý với ông”.

William McGurn
The Wall Street Journal ngày 4/11/2024

https://www.wsj.com/opinion/if-trump-wins-presidential-election-first-question-is-what-are-voters-telling-us

Be the first to comment

Leave a Reply

Your email address will not be published.


*