Nếu không còn chút tư riêng
Tình bao la đã nghiêng nghiêng nắng chiều
Tôi đi giữa cõi cô liêu
Tay buông tay nắm những điều nọ kia
Đường về khuya ánh trăng khuya
Sương giăng mờ lối trông về ngổn ngang
Trái tim thơ lệ hai hàng
Mùa xuân qua cửa Đông tàn gió bay
Áo thơ che bão dông ngày
Bút hoa còn sáng tay đầy mênh mang
Câu thơ đời viết dở dang
Cõi riêng còn mãi cung đàn rước hoa
Nghe thầm thì gió tạt qua
Còn đông tuyết phủ sương sa cửa ngoài
Bên đời tiếng nấc trần ai
Lệ vô thường xuống đôi vai ngậm ngùi
Tôi đi bên cửa hiên đời
Bâng khuâng từng hạt sầu rơi chập chùng
Cõi phần riêng nặng dấu mừng
Cuộc tình thơ đẹp vô cùng trăng soi
Viết câu lục bát tặng đời
Tôi tình thơ mãi tình người xưa sau
Bỏ quên ngày tháng tim nhàu
Ngược xuôi đi ở bể dâu lẽ thường.
Hoa Văn
Ngày 27/12/2022
Be the first to comment