Phòng thí nghiệm P4 của Viện Virus học Vũ Hán, Trung cộng. Ảnh chụp từ trên cao ngày 17/04/2020 – LOUISA GOULIAMAKI / AFP
Liệu siêu vi corona SARS-CoV-2 gây đại dịch trên thế giới “sổng chuồng” từ phòng thí nghiệm P4 tại Vũ Hán chứ không phải tự nhiên xuất hiện tại chợ động vật hoang dã như Trung cộng giải thích? Không thể loại trừ xác suất siêu vi lây cho một nhà khoa học, một nhân viên, và người này lây nhiễm cho dân Vũ Hán. Làm thế nào, phòng thí nghiệm do Pháp xuất cảng, lại có thể thoát khỏi mọi kiểm soát?
Không phải vô cớ mà Mỹ điều tra và Anh, Pháp muốn Trung cộng trả lời sáng tỏ. Cũng phải có lý do Trung cộng cấm các nhà nghiên cứu của Tổ Chức Y Tế Thế Giới đến thanh tra tận nơi cũng như giấu biệt tin tức về một nhà nghiên cứu trẻ tuổi Hoàng Diễm Linh.
Cội nguồn: Ngây thơ hay tham lợi
Đối với công luận Pháp, nước Pháp thiếu chín chắn khi cung cấp cho Trung cộng một phòng thí nghiệm tối tân, được xem là “quả bom hạt nhân sinh học”. Ngược dòng thời gian về năm 2004 với một số nhân vật có thế lực lúc bấy giờ qua bài điều tra của Le Figaro: “Làm thế nào, phòng thí nghiệm do Pháp xuất cảng, thoát khỏi mọi kiểm soát?”.
Nghi vấn phòng thí nghiệm P4 tại Vũ Hán có thể là nơi xuất phát virus Corona (SARS-CoV-2), gây ra đại dịch được đặt tên “Covid-19” (theo yêu cầu của Trung cộng) được ba nhà lãnh đạo Tây phương trực tiếp nêu lên và muốn làm sáng tỏ: Ngoại trưởng Mỹ Mike Pompeo, đồng nhiệm Anh Dominic Raab và Tổng Thống Pháp Emmanuel Macron thì tuyên bố, «có nhiều chuyện xảy ra ở đó mà chúng ta không biết».
Paris bối rối là phải. P4 là phòng thí nghiệm sinh học “tối an toàn” dùng để nghiên cứu các loại siêu vi cực độc mà chưa có thuốc trị, cũng không có vác-xin phòng ngừa. Vào lúc đó, hợp đồng hợp tác trong một lãnh vực nhạy cảm như thế với y tế Trung cộng đã gây căng thẳng trong nội bộ của Pháp.
Từ năm 2004, giới tình báo và an ninh quốc phòng, chuyên môn vũ khí sinh học Pháp đã khuyến cáo các chính phủ tại Paris không nên xuất cảng phòng thí nghiệm P4, hạng “an toàn tối đa” cho Trung cộng để nghiên cứu siêu vi SARS. Tuy nhiên, giới lãnh đạo chính trị và công nghiệp, với những lý do khác nhau, người thì sợ Bắc Kinh trả đũa, kẻ muốn hợp tác để kiểm soát không cho Trung cộng âm thầm chế tạo vũ khí vi trùng.
Nhóm phóng viên điều tra của Radio France phát hiện vào năm 2004, Tổng thống Jacques Chirac và Chủ tịch Trung cộng Hồ Cẩm Đào quyết định hai nước hợp tác chống các bệnh truyền nhiễm mới nẩy sinh. Trong chiều hướng này, Ngoại trưởng Michel Barnier ký thỏa thuận chuyển giao một phòng thí nghiệm P4.
Trước đó, Thủ tướng đầu tiên của Tổng thống Chirac, nhiệm kỳ hai, Jean- Pierre Raffarin (một người bạn của Trung cộng như đánh giá của Bắc Kinh) gặp Bác sĩ Trần Chu, đang được đào tạo chuyên môn tại bệnh viện Saint Louis, và là người thân cận của cựu Chủ tịch Trung cộng Giang Trạch Dân, tiền nhiệm của Hồ Cẩm Đào.
Một năm trước đó, 2003, Trung cộng bị dịch Viêm phổi cấp tính SARS. Theo lời kể của một công chức cao cấp, theo dõi hồ sơ này, vào lúc đó trong giới chính trị Pháp, một số người cho rằng cần phải giúp các nhà sinh học Trung cộng nghiên cứu các loại siêu vi mới như Ebola, SARS, trong điều kiện tốt. Tránh cho họ tự mò mẫm nghiên cứu với các phương tiện thiếu thốn và kiến thức còn hạn hẹp. Nói rõ hơn là không để Trung cộng âm thầm chế tạo vũ khi sinh học.
Nhưng dự án này gây tranh luận trong nội bộ Pháp. Jacques Chirac, Jean-Pierre Raffarin ủng hộ. Trong giới Y khoa, trong đó có Bác sĩ cựu Bộ trưởng Bernard Kouchner tán đồng. Nhà doanh nghiệp kỹ nghệ dược phẩm, vắc-xin Alain Merieux, cũng hăng hái cùng điều hành hội đồng chỉ đạo với đối tác Bác sĩ Trung cộng Trần Chu.
Trái lại, các nhà chuyên môn chống phổ biến vũ khí sinh học ở Bộ Ngoại Giao, Bộ Quốc Phòng, Văn Phòng Quốc Phòng và An Ninh Quốc Gia trực thuộc Phủ Thủ tướng và trong giới nghiên cứu khoa học đều lo ngại. Họ sợ P4 biến thành nơi chế tạo vũ khí sinh học. Nhất là, khác với vũ khí hóa học và hạt nhân, cộng đồng quốc tế không có một cơ quan kiểm soát các phòng thí nghiệm “y tế”.
Cụ thể là một số phòng thí nghiệm loại P3, lưu động, mà chính phủ Jean-Pierre Raffarin bán cho Trung Quốc ngay sau khi dịch SARS kết thúc, cũng không được Trung cộng xác minh dùng để làm gì. Phe tìm cách trì hoãn thi hành thỏa thuận khuyến cáo chính phủ Pháp đừng xem nhẹ bởi vì “P4 là một nhà máy nguyên tử vi khuẩn”.
Gửi trứng cho ác: Viện P4 Vũ Hán
Tuy nhiên, giới lãnh đạo chính trị quyết định thi hành, chống lại ý kiến của các nhà nghiên cứu chuyên môn. P4 được xây dựng xong vào năm 2015. Ngày P4 Vũ Hán đi vào hoạt động, tháng 01/2018, trùng hợp với chuyến viếng thăm của Tổng thống Emmanuel Macron. Pháp cũng làm nhiều cách để kéo dài thời gian nhưng cuối cùng cũng phải “giao hàng”, một chuyên gia cho biết như thế.
Bởi vì vào thời điểm đó, Pháp có nhiều dự án khác với Trung cộng như xây một nhà máy giải quyết phóng xạ, hợp đồng bán máy bay Airbus. Khác với Hoa Kỳ, Pháp chỉ là cường quốc hạng trung, không có đủ khả năng đối đầu với các biện pháp trả đũa của Trung cộng. Bắc Kinh còn bắt chẹt các công thương Pháp để chiếm đoạt kỹ nghệ. Theo một nhà ngoại giao Pháp, cái tội của chính quyền Pháp là “quá ngây thơ, nghĩ là có thể tin vào chữ tín của Trung cộng”.
Những gì xẩy ra sau đó, cho đến đại dịch Covid-19 chứng minh là phe “không tin” Trung cộng có lý. Nhà thầu Trung Quốc lãnh phần xây dựng nhưng không đáp ứng được nhu cầu kiến trúc bảo đảm an toàn rất phức tạp.
Thất vọng vì không thấy kết quả hợp tác cụ thể, năm 2015, đồng Chủ tịch Hội đồng hợp tác song phương Alain Merieux từ chức. Nhóm chuyên môn Pháp, 50 người, lẽ ra sẽ cùng làm việc với các đồng nghiệp Trung cộng tại P4 trong 5 năm đầu, không bao giờ đến Vũ Hán. Bắc Kinh ngăn chận hay vì Pháp thiếu tài chính?
Khi phòng thí nghiệm bán thú hoang ra chợ
Điều rõ ràng là Trung cộng không minh bạch, không tôn trọng thỏa thuận. Hoạt động tại P4 được giữ kín. Đại sứ Mỹ tại Bắc Kinh, sau khi thăm P4 năm 2018, đã cảnh báo Washington về tình trạng thiếu an toàn của phòng thí nghiệm.
Ngày 16/04/2020, báo chí Trung cộng cũng nói đến những bất cập: Nhiều nhà khoa học tại P4 đã vất dụng cụ xuống cống rãnh mà không qua sát trùng. Họ còn bán thú rừng thử nghiệm ra chợ Vũ Hán, để có thêm thu nhập.
Một nhà nghiên cứu mất tích
Nhưng sự kiện gây bối rối cho Trung cộng là các câu hỏi liên quan đến số phận một người nghiên cứu về siêu vi SARS tại P4 tên Hoàng Diễm Linh. Phải chăng nhà nghiên cứu trẻ tuổi này là bệnh nhân ZERO.
Ảnh của Hoàng Diễm Linh đột nhiên bị xóa trên trang mạng của P4. Viện P4, lúc đầu cũng chối là “không có nhân viên tên Hoàng Diễm Linh” rồi sau đó đăng trở lại. Truyền thông Trung cộng lập đi lập lại “Hoàng Diễm Linh, vẫn khỏe mạnh, không bị nhiễm siêu vi corona, đang làm việc ở một thành phố khác, không trở lại Vũ Hán”. Nhưng cho đến nay, Hoàng Diễm Linh vẫn biệt vô âm tín.
Nguồn: Le Figaro, SciencePost
http://hon-viet.co.uk/LeFigaroSciencePost_VirusWuhanPhongThiNghiemP4WuhanBaiHocLuaGat.htm
Be the first to comment