Năm 2019 là năm thứ 44 Việt Nam Cộng Hoà bị CongSan cưỡng chiếm bức tử. 44 năm Quốc Hận người Việt Quốc Gia sống không thể quên, chết ôm hận xuống suối vàng không tan! Cuộc chiến đấu chống độc tài đảng trị toàn diện của CS 44 năm qua của người Việt trong ngoài nước còn tiếp diễn! Mỗi lần gần đến ngày 30 tháng Tư Đen là đến mùa Quốc Hận. Người Việt Hải Ngoại đầy đủ tự do luôn chuẩn bị làm lễ tưởng niệm, một lễ chánh trị lớn nhứt trong năm và là cơ hội ôn cố tri tân.
Chính nghĩa chống độc tài của người Việt Quốc gia càng ngày càng sáng tỏ. Càng nhớ, càng biết, càng tiếc Việt Nam Cộng Hoà. Những ‘ý đồ’ lẻ tẻ vì tư lợi, phe nhóm phản động bày vẽ không gọi biến cố 30-4-1975 là Quốc Hận, mà gọi là Ngày Tự Do của những kẻ trở cờ, muốn hoà giải hoà hợp với CongSanVN, vượt lằn ranh Quốc Cộng, phản bội chính nghĩa Quốc Gia, đều bị quân dân cán chính Việt Nam Cộng Hoà và gia đình cùng hậu duệ phản đối, bác bỏ, tịt ngòi luôn!
Với độ lùi thời gian khá đủ, hồ sơ giải mật quá nhiều, nghiên cứu của các đại học vô tư, lịch sử đã trả lại chân lý cho Chiến tranh Việt Nam. Nói lên chính nghĩa mà mấy thế hệ người Việt hy sinh những ngày hoa mộng để vào Quân đội, tham gia chính quyền, quân dân cán chính Việt Nam Cộng hòa chiến đấu, phục vụ trong công cuộc bảo vệ, tự vệ chính đáng, chống lại làn sóng xâm lược của CS Bắc Việt đánh lấy Miền Nam do Liên Xô và Trung Cộng mà Tổng Bí Thư Lê Duẩn của Đảng CSVN tự hào khoe khoang trong Đảng khi nói đánh VNCH là đánh cho TrungCong, cho Liên Xô.
Việt Nam Cộng Hòa vẫn tồn tại sau khi đồng minh Mỹ “Việt Nam hóa chiến tranh” để rút quân về nước. Việt Nam Cộng Hòa vẫn tồn tại sau khi Mỹ ký Hiệp định Paris năm 1973 dù hiệp định này minh thị cho quân Bắc Việt xâm nhập ở lại Miền Nam mà quân Mỹ rút ra hết. Việt Nam Cộng hòa vẫn tồn tại đến 30-4-1975.
Nói chung, quân dân cán chính Việt Nam Cộng Hòa đã “rất chì!”. Có nhiều nghiên cứu của Mỹ so sánh: nếu Quân lực Mỹ bị cúp xăng dầu, đạn dược, máy bay như Quân Lực VNCH bị cúp , thì Quân lực Mỹ chỉ chịu nổi 3 tháng, chớ không phải 3 năm như Quân lực VNCH.
Mầm mống thất bại không phải ở VN, mà sinh sôi nẩy nở ở bên Mỹ. Mỹ thất bại ngay ở Mỹ, ngay tại đồi Capitol, tại thủ đô Washington DC của Mỹ. Thất bại bởi nhóm Thiên tả và Phản Chiến. Chớ quân lực Mỹ, quân lực VNCH không thua CS Bắc Việt một trận nào!
Cuộc họp xét lại Chiến tranh Việt Nam ở Lubbock, Texas gần đây cho thấy một sự thật làm nỗi buồn nhược tiểu, nỗi nhục da vàng Việt Nam thêm thấm thía! Cuộc thảo luận của Cố vấn Kissinger với TT Nixon, hai người ở trong phòng lạnh huy hoàng, tưởng mình là người ăn học cao, làm chính trị giỏi, thông kim quán cổ, quyết định rút quân ra khỏi Việt Nam để tạo điều kiện cho TT Nixon đắc cử. Hai người chân chưa đụng bùn lầy chiến trường Việt Nam, chưa nhỏ một giọt máu, một giọt nước mắt, một giọt mồ hôi trong Chiến tranh Việt Nam như mấy chục triệu quân dân cán chính VNCH và gần một triệu quân nhân Mỹ, mà đưa ra quyết định cho số phận những người trong cuộc. Mà quyết định vì quyền lợi ứng cử của riêng mình, mới độc địa làm sao ấy!
Đau thương nhứt là Cố vấn Kissinger đánh giá 2 năm sau Việt Nam hóa chiến tranh coi như Việt Nam Cộng Hoà bị xóa số, đi vào dĩ vãng, với cách nói và giọng nói vô cảm, vô tình, vô luân không thể tưởng tượng được ở một người có ăn học!
Và phóng lao phải theo lao, Nixon và Kissinger tìm cách bóp méo sự thật về Việt Nam Cộng Hoà để hậu thế không đổ tội phản bội đồng minh, hại bạn chiến đấu. Kissinger, vua đi đêm, vua xì tin … tạo điều kiện nói xấu dân quân Việt Nam Cộng Hoà. Thời đó cứ mở báo Mỹ ra xem tin thì thấy tướng tá VN tham nhũng, lính tráng Việt Nam đào ngũ, sinh viên biểu tình, ký giả đi ăn mày, âm mưu đảo chánh, tướng này đánh tướng kia… Bình luận thì chê Chiến tranh Việt Nam sai lầm, làm quân nhân Mỹ bị “hội chứng”, kinh tế Mỹ bị suy thoái, xã hội Mỹ bị phân hóa, chính trị Mỹ bị chia rẽ. Dân chúng bị phản chiến bằng truyền thông đại chúng, lần lượt ảnh hưởng Quốc Hội. Quốc hội trói tay Hành Pháp, cắt viện trợ cho Việt Nam, buộc quân đội Mỹ rút quân như thua trận lần đầu tiên trong quân sử Mỹ. Sau đó hủy bỏ định chế quân dịch đã có từ lâu ở Mỹ. Một cuộc chiến mà một ngày tốn hàng tỷ, giờ chót Quốc Hội Mỹ chỉ viện trợ 1 tỷ cho nguyên cả năm, rồi sau đó cắt thêm 300 triệu nữa thì quân đội Việt Nam Cộng Hòa coi như đã trắng tay! CS Bắc Việt được thế đổ xô vào Miền Nam, Việt Nam Cộng hòa kêu cứu, Mỹ đánh chữ làm thinh, bất động như đồng lõa. Sau cùng Chiến tranh Việt Nam phải kết thúc, CS Hà nội tóm thâu cả Miền Nam.
Để chống đỡ búa rìu dư luận về tội phản bội đồng minh, nhận định sai lầm tình thế và muốn làm thay nghĩ thế cho người trong cuộc, Nixon, Kissinger ngoài việc đổ tội cho Quốc hội, cho Phản Chiến … còn đưa ra lập luận bỏ Việt Nam là bắt con tép để nhử con tôm Trung Cộng, phá vỡ hệ thống CS quốc tế, làm cho Liên Xô và Đông Âu sụp đổ. Biện luận đó hiện giờ vẫn còn trong giới chính trị thiên tả và phản chiến. Nhưng không thuyết phục trước những sự thật, Phi Luật Tân không tin Mỹ, đuổi Mỹ ra khỏi nước, chỉ mới cho Mỹ đổ quân lại thời TT Bush chống khủng bố. Đại Hàn cũng thế, tự tăng cường quân, tự tạo nội lực, phong trào quốc gia vươn lên thường biểu tình đuổi Mỹ. Và hầu hết những nhà phân tích chính trị quốc tế đồng ý với nhau rằng Liên Xô sụp vì đột quị kinh tế do chạy đua võ trang với Mỹ, chớ không phải do Mỹ đi được với TrungCong.
Sự thật vẫn là sự thật; chân lý lịch sử dù Ông Trời cũng không đổi được. Một thời gian sau Mỹ hoàn toàn rút quân ra khỏi Việt Nam, trong khi Chiến tranh Việt Nam còn tiếp diễn, chính Đại sứ Mỹ Martin về tường trình quân đội Việt Nam Cộng Hoà chưa bao giờ giữ vững an ninh lãnh thổ, chính trị Việt Nam, chưa bao giờ ổn định hơn như lúc bấy giờ, nhờ tự quyết và tự chủ. Và 30 năm sau, tại Texas, Viện Lubbock, những học giả và sử gia ngồi lại tái thẩm định, trả chân lý, trả chính nghĩa lại cho Chiến tranh Việt Nam, cho Việt Nam Cộng Hoà và cho Quân lực Việt Nam Cộng Hoà.
Người Việt theo Kiểm tra Dân số năm 2010 của Mỹ, lúc bấy giờ có 2,1 triệu – đông thứ 6 sau các nhóm di dân Mễ Tây Cơ, Ấn Độ, Trung Quốc, Phi Luật Tân và El Salvador. Hiện thời năm 2019 sắp kiểm tra dân số 2020, gần 10 năm sau, con số ắt không dưới 3 triệu; sanh xuất của người Việt vốn cao. Người Mỹ gốc Việt không cần, không buồn trách móc mấy ông học nhiều, làm chính trị cao, Mỹ đã đưa đẩy nước Mỹ phản bội đồng minh, bức tử VNCH vì cái đó đã đi vào quá khứ rồi. Điều quan trọng là làm sao người sau không phạm sai lầm trước nữa. Điều quan trọng là biết sử dụng chân lý, kinh nghiệm trong Chiến tranh Việt Nam cho tương lai. Chiến tranh Iraq, Afghanistan rất cần những kinh nghiệm ấy để Mỹ đừng mang tiếng phản bội đồng minh, bỏ nhân dân, chính quyền, và quân đội Iraq, Afghanistan, Do Thái thân cô thế cô giữa biển hận thù Hồi Giáo cực đoan. Và người Mỹ gốc Việt cũng cần rút kinh nghiệm để ứng phó thích hợp và đúng đắn trong công cuộc quốc tế vận đối với Mỹ trong sự nghiệp đấu tranh cho tự do, dân chủ, nhân quyền VN ./.
Vi Anh
22/4/2019
Be the first to comment