Nhớ Pleiku

Nhớ quá Pleiku nhớ rất nhiều
Nhớ về Phú Bổn nhớ Cheo Reo
Nhớ đêm Daksé em sơn nữ
Daksut tình ơi thật mến yêu

Ngày ấy lòng chia cánh phượng hồng
Trên đồi Đức Mẹ bước thong dong
Biển Hồ lưu luyến tình muôn thuở
Xứ Thượng tình hồng giếng mắt trong

Pleiku đất đỏ rặng thông buồn
Nhớ tháng năm nào nhớ nước non
Hoàng Diệu phố đêm đèn mấy ngọn
Con đường Thống Nhất lại buồn hơn

Duyên nào đưa đẩy đến Pleiku
Đã ở rồi đi lại trở về
Không biết phận đời hay phận bạc
Tình người ràng buộc ở rồi đi

Nhớ Pleiku nhớ quá Toumorong
Nhớ núi rừng xanh nhớ chập chùng
Biết có ngày nào mình trở lại
Với rừng với núi với dòng sông

Nửa đời áo lính với Cao Nguyên
Tôi mãi yêu thương giọt nắng hiền
Lại nhớ tiếng còng đêm lửa trại
Thương tình đồng đội thuở hoa niên

Nhớ quá Pleiku nhớ quá thôi
Chiều nghiêng bóng ngả sắp qua rồi
Mơ về dĩ vãng hồn thơ cũ
Mà thấy lòng buồn vận nước trôi

Người đã đi rồi khỏi chốn xưa
Nhớ ơi là nhớ lòng như mưa
Pleiku phố núi đầy thương cảm
Đâu muốn ghi thêm chữ tạ từ.

Hoa Văn

Be the first to comment

Leave a Reply

Your email address will not be published.


*