Xin Đừng Mất Những Gì Tôi Đã Có

Tình vẫn buồn như cây rừng cúi mặt
Con đường dù hoa bướm vẫn hoang vu
Tôi – cuộc đời như cát bụi phù du
Của những ngày nắng đầy hay bão nhỏ.

Tôi vẫn đi cho hoa đời vẫn nở
Nghiã yêu thương vẫn muôn sắc muôn màu
Từ ngàn xưa cho đến những ngàn sau
Tôi vẫn biết tình yêu là vô lượng.

Hương vẫn thơm ân tình hoa cỏ vướng
Có phải đây ghi dấu của thiên đường
Có phải đây ghi dấu của yêu thương
Xin đừng mất những gì tôi đã có
.

Hôm qua đây mặt trời còn đứng đó
Chiều đong đưa thui thủi xót xa nhìn
Tôi âm thầm nghe buốt lạnh trong tim
Và nhận diện nơi mình vừa gửi gấm.

Thơ tôi viết tình buồn muôn nét đậm
Nét cho em và những nét cho mình
Nhưng cho em tất cả vẫn bình minh
Riêng tôi một chút gì tăm tối lắm.

Nên vì vậy tâm hồn tôi trống vắng
Khắp nơi này và cả ở nơi kia
Lời không nói nhưng muôn vàn nhức nhối
Tôi trăm năm chất ngất nỗi đau lià.

Hoa Văn
Tháng 9, 2022

Be the first to comment

Leave a Reply

Your email address will not be published.


*