Phan Xuân Sinh: Lời Buồn

LỜI BUỒN

Đời vì ta mà sao buồn quá vậy
bước vội đi theo từng vết chân người
Lòng hổn mang nghe như tình đang cháy
Rủ rượi còn hơn quạ kêu sương

Tiếc gì nhau một lời, không đủ thấm
Để cỏ cây vàng lạnh một chỗ nằm
Dù có phải thắp lên vài ngọn nến
Cũng chỉ phù du soi mặt lạnh căm

Khi con chim cố lạc một đường bay
Đừng trách chi đời sao bội bạc
nụ cười trôi theo nhánh sông nầy
chút tình đôi khi cũng lạc mất

thói đời như một cơn thịnh nộ
vùi dập nhau cuối bãi, đầu non
lẫy lừng cũng chỉ vờn qua cửa
che khuất tàn phai nhạt chút son

ta muốn làm một tên thất thời
đẩy cổ xe qua từng quan ải
banh ngực phơi thây giữa trùng khơi
mới thấy mình vẫn còn sống mãi

ta ngồi đây lắng nghe nhịp tim nhảy
để biết mình bay giữa muôn trùng
thân xiêu tán theo từng mảnh vụn
buồn vây quanh tràn xuống mảnh vườn đời

Houston, ngày 16 tháng 11 năm 2018

Phan Xuân Sinh

2 Comments

Leave a Reply

Your email address will not be published.


*